Chuyện tình của cô gái và người chồng có HIV

29/10/2011 08:39

Mâm cơm vừa dọn ra, cậu bé hơn 4 tuổi phụng phịu với mẹ rằng chỉ ăn một bát cơm. Người mẹ nghiêm mặt lại, tay gắp thức ăn vào bát yêu cầu con trai tự xúc và phải ăn hết phần cơm. Ông bố ngồi gần đó ân cần vừa dỗ vừa lấy khăn lau miệng cho con...

Bữa cơm đầm ấm có vợ, chồng và đứa con như vậy là điều quá xa xỉ với anh Nguyễn Mạnh Quân vào thời điểm năm 1997, khi người đàn ông này mới biết mình dương tính với HIV. Ngay cả người vợ bây giờ của anh, chị Nguyễn Thị Hồng cũng không nghĩ mình sẽ lấy và sinh con với người nhiễm HIV. Giờ thì anh chị đã ở bên nhau và có một cậu con trai bụ bẫm. Chuyện tình cảm động của cặp đôi cọc cạch (chồng dương tính, vợ âm tính) và cả hành trình có con của họ là điều kỳ diệu, may mắn mà tạo hóa ưu ái ban cho. Niềm hạnh phúc này khiến bất cứ ai cùng cảnh ngộ, ngay cả người bình thường cũng phải khâm phục.

Sau mười năm chung sống, đến tận bây giờ, chị Hồng vẫn không thể lý giải nổi tại sao trước đây mình lại bằng lòng lấy anh Quân. Người phụ nữ có dáng người thấp, tròn trịa cởi mở chia sẻ về câu chuyện của mình với chàng trai có HIV. Thỉnh thoảng, chị lại tủm tỉm cười khi nhớ về kỷ niệm ngày xưa yêu nhau, đôi lúc trầm xuống khi trải lòng về những suy nghĩ thầm kín không dám nói với chồng.

Trong lúc anh đang mải chăm sóc cậu con, chị tự hào khoe các món trong mâm cơm đều là do ông xã nấu. Quyết định yêu anh Quân, chị Hồng đã mất một người bạn thân. Cô bạn khuyên bảo, can ngăn rất nhiều để chị tránh xa người có bệnh. Lúc tuyên bố cưới, chị tiếp tục mất thêm nhóm bạn nữa. Buồn nhưng chị Hồng bảo "chả hiểu thế nào" và không thể dứt ra được nên bước theo tiếng gọi của con tim.

"Tình yêu lúc ấy mãnh liệt lắm. Bọn mình từng bỏ nhau nhiều lần rồi lại thấy không thể thiếu nên quay lại. Lúc đầu cả hai đều không xác định cưới, chỉ yêu thôi vì nghĩ mọi chuyện chẳng đi tới đâu nhưng cuối cùng hai đứa đã quyết định là người một nhà", chị vừa nói vừa nhìn cậu con đang ăn ngon lành và không quên hướng ánh mắt trìu mến về phía anh Quân.

Mười hai năm trước chị quen anh khi hai người chơi chung một nhóm bạn. Nghe bạn bè nói anh bị HIV, chị đã rất sợ. Một lần, anh Quân bị ốm, cả nhóm rủ nhau tới thăm vì sợ anh chết. Sau lần đó thấy anh Quân khỏe lại và đi làm, chị Hồng bất ngờ nên tiếp tục tìm hiểu thông tin, tài liệu về thuốc và cách điều trị cho anh. Chị thầm ngạc nhiên khi thấy anh Quân rất nghị lực, bị bệnh nhưng vẫn chăm chỉ làm việc kiếm tiền. Chị kể: "Anh ấy hăng say như con ong chăm chỉ. Có lần tới cửa hàng nơi anh Quân làm việc thấy mặt anh bị bụi bám đầy, mình đã rất thương. Gia đình đủ khả năng bao bọc, nhưng anh ấy không trông chờ vào ai".

Nhờ những lần đưa anh đi khám, chị yêu anh lúc nào chẳng hay. Chị bảo, lúc đầu chưa có nhiều thông tin nên sợ và dè dặt nhưng sau cảm thấy bình thường vì đã hiểu rõ. Những kỷ niệm tình yêu đẹp lại ùa về khi chị nhớ lại ngày xưa. Chị hào hứng kể, ánh mắt ngập tràn hạnh phúc: "Có lần hai đứa hẹn hò ở bờ đê để ngắm trăng nhưng chẳng thấy trăng đâu chỉ thấy chiếc máy bay lượn lờ. Hết buổi, anh vẫn chẳng nói được lời yêu nào mà chỉ bảo mỗi câu anh sẽ bảo vệ em suốt đời". Dứt lời, chị Hồng hóm hỉnh cười rúc rích và khen "ngày xưa anh béo, đẹp trai lắm chứ không như bây giờ".

Với những cặp vợ chồng cọc cạch như anh chị, chuyện phòng the phải hết sức cẩn thận để không lây nhiễm. Không giấu giếm, chị Hồng cho biết, anh chị luôn phải dùng bao cao su khi gần nhau. Chị thừa nhận mới đầu cũng lo và sợ sự cố "áo mưa" rách nhưng rồi cả hai tìm đọc thông tin và tự tin nhập cuộc.

Chấp nhận lấy anh Quân đồng nghĩa với việc chị ý thức rõ về việc không được làm mẹ. Lúc mới lấy nhau, anh Quân cũng nói điều này với vợ, thậm chí còn làm cam kết không đẻ với chị. Hai người đã nghĩ tới việc xin con nuôi để bớt phần nào khao khát làm cha mẹ. Đã có lúc chị xúi chồng làm liều (quan hệ không dùng bao) và nhận phần rủi ro về mình nhưng ông xã cương quyết không đồng ý.

Sau khi cưới, vợ chồng anh Quân làm việc tại văn phòng Vì ngày mai tươi sáng và trở thành hỗ trợ viên kỹ thuật. Cả hai thường xuyên phải đi công tác để giúp các bệnh nhân HIV hòa nhập cộng đồng và biết cách chăm sóc bản thân cũng như tránh lây nhiễm cho người xung quanh. Đi và gặp gỡ nhiều, họ biết rằng trên thế giới có nhiều cặp "đũa lệch" như mình mà vẫn có con khỏe mạnh, bình thường. Hy vọng lại lóe lên trong họ.

Thiên chức làm cha mẹ trỗi dậy trong lòng vợ chồng anh chị. Đôi vợ chồng ấy từng nghĩ tới cách lọc rửa tinh trùng nhưng phương pháp này khá tốn kém. Chỉ còn cách quan hệ trực tiếp và uống phơi nhiễm, tuy nhiên phương pháp này khá phức tạp, yêu cầu phải qua nhiều bước và vẫn có khả năng lây. Trước khi tiến hành, người chồng phải được điều trị ARV và kiểm tra lượng virus ("tải lượng virus không tìm thấy" - tức là lượng virus thấp mới đạt yêu cầu) trong khi đó người vợ cũng buộc không mắc bệnh phụ khoa, phải tiêm phòng viêm gan B và canh rụng trứng. Hai người chỉ nên cố gắng "gặp nhau" một lần trong điều kiện không dùng bao và khi xong phải uống phơi nhiễm.

"May mắn là lần gặp ấy mình đã mang thai. Khỏi phải nói hai đứa mừng đến thế nào nhưng vẫn lo. Mình nhiễm thì không sao nhưng còn con...", chị Hồng ngừng lại để quay sang trả lời cậu con đang léo nhéo bên cạnh.

 

Niềm hạnh phúc khi được làm cha, làm mẹ. Ảnh minh họa.

3 tháng đầu của thai kỳ trôi qua chập chạm và mang đầy lo âu tới cho vợ chồng anh Quân. Mỗi khi ra ngoài, cả hai lại ngó trước nhìn sau. Sau khi xét nghiệm thấy âm tính, cặp đôi mỉm cười rồi lại tiếp tục thấp thỏm đợi tới tháng thứ 6.

"Mình không dám vào lấy kết quả xét nghiệm mà để chồng vào nhận. Thấy âm tính, chúng mình mới thở phào hạnh phúc. Cảm xúc lúc ấy sướng không tả được", giọng chị Hồng đầy ắp những âm thanh vui vẻ. Chị vẫn còn nhớ như in lúc trong phòng mổ đẻ, nghe tiếng bác sĩ thông báo con trai, nặng 3,4 kg, bà mẹ ấy đã khóc. Nhìn đứa con đầy đủ các bộ phận và cất tiếng khóc vang, chị thấy mình là người mẹ hạnh phúc nhất. Bao hy vọng, chờ mong, bao lo âu, lo lắng giờ chỉ còn lại phía sau. Trước mắt chị giờ là đứa con xinh xắn. Chị hiểu, với người mình yêu, chị chỉ có cơ hội làm mẹ một lần.

Những lúc chồng ốm, chị đã nghĩ tới rồi một ngày anh bỏ mình đi. Suy cho cùng đó cũng là "sinh lão bệnh tử" và với trường hợp của ông xã, chị đã biết trước cái kết nên cũng chuẩn bị tâm lý đón nhận. Chị tin rằng chồng mình điều trị ARV nên có thể sống được thêm vài chục năm nữa. Lúc ấy, con trai anh chị cũng đã lớn. Khi được hỏi có sợ bị nhiễm virus không, chị Hồng thú nhận không dám nghĩ đến điều đó bởi việc ấy kinh khủng quá.

Hiện tại cuộc sống gia đình anh chị sống nhờ vào đồng lương từ các dự án HIV. Trước khi tham gia vào hoạt động xã hội này, anh Quân có nghề làm khung nhôm kính. Ban đầu, chị Hồng không đồng ý để chồng bỏ công việc thu nhập tốt này và đi làm hỗ trợ viên kỹ thuật. Nhưng rồi "Anh ấy tâm sự muốn dành tâm sức để giúp đỡ người cùng cảnh ngộ nên mình đã đồng ý và cùng anh tham gia", người vợ dũng cảm nói.

Mỗi lần đến các vùng có bệnh nhân HIV, thấy họ háo hức, hào hứng khi nghe chính người trong cuộc nói chuyện, tư vấn, chị Hồng cảm thấy công việc mình làm có ý nghĩa. So với họ, chị vẫn hạnh phúc hơn nhiều lần. Để người thân không bị sốc đột ngột, mới gần đây vợ chồng này mới cho gia đình hai bên biết chuyện anh Quân bị bệnh và chỉ tiết lộ có "chọn lọc".

Cuộc trò chuyện kết thúc trong vội vàng bởi sau bữa cơm tối, chị Hồng có công việc phải đi. Thấy vợ bận rộn, anh Quân nhận về mình trách nhiệm dọn dẹp và chơi cùng con trai. Tiếng cười, nói của trẻ con xen lẫn người lớn từ ngôi nhà nhỏ xinh vang xa.

* Tên nhân vật đã được thay đổi.

Bình Minh (nguồn ngoisao.net)

Top