Người bán dâm ở Ấn Độ tìm cách thích ứng với đại dịch

12/08/2020 08:37

Những người hành nghề mại dâm ở Ấn Độ đã phải thích nghi với những chuẩn mực mới trong thời kỳ đại dịch. Trong khi một số kiểm tra nhiệt độ cho khách hàng và vệ sinh phòng của họ sau mỗi lần có khác, một số khác lại chuyển sang làm việc trực tuyến qua điện thoại và internet.

Phụ nữ mại dâm tại Ấn Độ

Khi Ấn Độ bắt đầu giãn cách xã hội lần đầu tiên vào ngày 25 tháng 3 để ngăn chặn sự lây lan của loại coronavirus mới , hàng trăm nghìn người hành nghề mại dâm trên khắp đất nước đã bị cắt khỏi nguồn thu nhập chính của họ.   

Ngay cả khi có sự giúp đỡ, rất khó để nhiều người trong số họ tìm cách kiếm sống qua ngày.

"Cho đến cuối tháng 6, không có dhanda [một thuật ngữ thông tục có nghĩa là 'kinh doanh'] cho những người hành nghề mại dâm. Ở Mumbai, sự cảnh giác của cảnh sát mạnh đến mức không có hoạt động nào trong các nhà thổ ở Kamathipura", Priti Patkar, đồng sáng lập và giám đốc của tổ chức phi chính phủ Prerana Anti-Trafficking, Mumbai, nói với DW.

Bà nói: “Mặc dù có sự cứu trợ dưới dạng thức ăn và điện nước, nhưng điều này không giúp phụ nữ trả tiền thuê nhà và nợ của họ”.

Kể từ khi đại dịch bắt đầu, các nhà chức trách đã cung cấp viện trợ dưới dạng các mặt hàng thực phẩm thiết yếu cho những công dân kinh tế kém, bao gồm cả những người hành nghề mại dâm.

"Tuy nhiên, chính phủ chỉ cung cấp cho những người có khả năng xuất trình hộ khẩu. Hơn 50% người bán dâm trên khắp Ấn Độ không có hộ khẩu hoặc bất kỳ tài liệu nào như vậy", Smarajit Jana, cố vấn chính của Ủy ban Durbar Mahila Samanwaya (DMSC) nói với DW.

DMSC, đại diện cho hơn 65.000 người bán dâm, đã và đang làm việc để cung cấp các mặt hàng thực phẩm thiết yếu, băng vệ sinh và các nhu yếu phẩm khác cho người bán dâm. Tổ chức này hoạt động ở Sonagachi, Kolkata, khu đèn đỏ lớn nhất châu Á.

Thích ứng với đại dịch

Với việc phong tỏa tại chỗ, những người hành nghề mại dâm hầu như không thể hoạt động được. Khi Ấn Độ bắt đầu nới lỏng các hạn chế vào tháng 5, hoạt động cũng quay trở lại các khu đèn đỏ.

"Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra nhiệt độ và sàng lọc các triệu chứng của khách hàng khi họ bước vào. Chúng tôi cũng vệ sinh phòng trước và sau khi khách hàng rời đi", Kajol Bose, một người bán dâm và là thư ký của DMSC, nói với DW.

Bose cho biết: "Một số người bán dâm ở tầng lớp cao hơn có thể kiếm được tiền nhờ sử dụng điện thoại và internet. Nhưng đây không phải là lựa chọn cho tất cả chúng ta".

Patkar của Prerana cho biết làm việc qua điện thoại, mặc dù là một lựa chọn tốt hơn về mặt thể chất, nhưng có thể không khả thi đối với những người dễ bị tổn thương nhất. Bà nói: “Đây là một lựa chọn cho những ai phục vụ cho nhóm khách hàng có thu nhập trung bình và cao. Nhưng những người hành nghề mại dâm có thu nhập thấp hơn không có đủ kỹ năng, không gian và sự kết nối cần thiết cho việc này."

Nguồn thu nhập thay thế

Patkar cho biết một số người hành nghề mại dâm đã có thể tìm được những lựa chọn thay thế cho nghề của họ để kiếm sống. Tổ chức phi chính phủ đã có thể tổ chức tài trợ cho một số phụ nữ thành lập các doanh nghiệp nhỏ, chẳng hạn như cửa hàng bán cá khô, hành tây và khoai tây, hoặc quầy bán trà.

Những người phụ nữ của DMSC đã làm công việc chế tạo khẩu trang và chất khử trùng, những thứ được cộng đồng sử dụng. "Trong những ngày tới, chúng tôi cũng sẽ bắt đầu sản xuất bộ dụng cụ PPE. Khi chúng tôi tăng sản lượng, chúng tôi đang có kế hoạch bán tất cả những mặt hàng này trong tương lai", cố vấn của DMSC, Jana cho biết.

Những người hành nghề mại dâm là một trong những đối tượng bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi đại dịch.

Nguồn cung cấp thực phẩm và sự quyên góp đã không thể đáp ứng nhu cầu của họ. Nhiều người trong số họ đã phải vật lộn để đáp ứng các nhu cầu tài chính của họ, chẳng hạn như trả tiền thuê nhà và học phí cho con cái của họ.

Patkar nói: “Một số người trong số họ cũng phải đối mặt với sự quấy rối và bạo lực từ những người quản lý nhà thổ.

Mặc dù nhiều người lao động nhập cư và làm công ăn lương đã chọn về quê, nhưng nhiều người hành nghề mại dâm không có lựa chọn đó.

Người bán dâm phải đối mặt với sự phân biệt đối xử lớn ở quốc gia Nam Á và có rất nhiều sự kỳ thị của xã hội đối với nghề này. Những người hành nghề mại dâm cũng thường bị buôn bán đến các thành phố lớn.

Các thành phố như Mumbai và Kolkata có số vụ buôn bán phụ nữ và trẻ em cao nhất, theo Cục Hồ sơ Tội phạm Quốc gia. "Trở về làng? Đó không phải là một lựa chọn đối với tôi. Tôi không muốn ở đó. Tôi phải tìm một lựa chọn khác để kiếm sống. Hãy giao cho tôi bất kỳ công việc nào khác và yêu cầu tôi học bất cứ thứ gì", Mira, từ quận Kamathipura của Mumbai cho biết.

Top