Câu chuyện đẫm nước mắt của những phụ nữ bán dâm

17/12/2015 13:58

“Có những người (phụ nữ bán dâm bị bạo hành) nhiều đêm giật mình hoảng hốt thậm chí tè dầm ra. Họ luôn phải sống trong sự lo lắng, ám ảnh, khiếp sợ”.

Lời kể của cán bộ dự án từ một tổ chức phi chính phủ trong nước làm việc với người bán dâm ở trên mới chỉ nói lên phần nào những nối ám ảnh mà phụ nữ bán dâm phải đối mặt trên con đường “mưu sinh” của mình.

Những câu chuyện đau lòng

Chị T, thành viên “Nơi bình yên” (nhóm hỗ trợ những phụ nữ bán dâm tại Hà Nội) chia sẻ, chị đi làm  nghề này 15 năm và trong quãng thời gian đó, chị đã trải qua tất cả các hình thức về bạo lực như: bị đánh đập, chửi bới, bóc lột tình dục, ép buộc quan hệ.

Chị T (áo xanh) kể về câu chuyện cuộc đời mình. Ảnh Nhật Thy

“Một lần tôi bị nhóm 5 người đưa ra bãi tha ma, quan hệ với tôi xong, họ không đưa cho tôi một đồng nào và cũng không chở tôi về, vì họ sợ ra đường có ánh sáng thì tôi sẽ kêu. Quan hệ như vậy phần đa là không có bao cao su. Cứ người này xong thì người kia đứng ở bên cạnh và quan hệ tiếp luôn với mình. Tôi bò lên mặt đường quốc lộ, sau gần 1 giờ thì có 1 xe tải đi qua. Tôi vẫy đi nhờ. Đi được khoảng 15 phút thì anh lái xe bắt phải cho quan hệ nếu không thì đuổi xuống. Và tôi phải “chiều” nốt người lái xe ô tô đó để anh đưa về bến xe Giáp Bát”, chị T đau đớn nhớ lại.

Một lần khác, chị T kể, khi đó chị làm ở nhà hàng, khách rủ chị đi hát rồi chở sang Gia Lâm, đến một nhà nghỉ rồi bắt phải quan hệ với 9 người. "Họ mở luôn cửa phòng, không thèm đóng lại nữa. Có gã tay cầm con dao lam, bảo nếu chống cự thì rạch nát mặt. Đến người cuối cùng thấy tôi nằm khóc thì cho tôi 100.000 đồng. Năm tờ 20.000 đồng ấy đến giờ tôi còn nhớ rõ", chị kể.

Còn chị H, một phụ nữ mại dâm tại Hà Nội, kể: “Lúc đến nhà nghỉ nó vào nhà vệ sinh, nó lấy ống nhựa, dụng cụ chích ma túy ra. Mình thấy sợ mới bảo “Anh ơi cho em xuống lấy nước. Xong hắn bảo “Mày định dở trò à, muốn chết không. Mày mà vớ vẩn tao đâm chết”".

Cùng cảnh ngộ với chị H, chị M, mới ở quê ra cũng bị “toàn một hội dùng chất kích thích, nó bắt làm gì cũng phải chiều”.

Ngoài các hình thức bạo lực kể trên, theo một cán bộ dự án, chị em đôi khi còn bị dọa là sẽ báo về gia đình “là mày đi bán dâm” hoặc gọi về phường, để bắt chị em phải đưa  tiền ra.

Bảo vệ dựa vào bản thân và may mắn

Chị T bảo, nếu nói bị chửi, bị đánh, bị ép buộc làm những thứ mình không muốn… là bạo lực thì ngày nào những phụ nữ mại dâm cũng bị bạo lực

“Thực ra, khi đi làm những công việc này bản thân chỉ luôn hy vọng rằng người khách này sẽ là người tử tế, không đánh, không chửi mình”, chị T nói.

Chị T cũng như các chị em khác chỉ biết hy vọng chứ không biết làm gì để đối phó, để tránh được. Họ luôn cam chịu, chỉ hy vọng mọi thứ đến với mình là sự may mắn, chỉ mong người ta đừng đánh mình, trả tiền sòng phẳng.

“Mình phải tự bảo vệ mình. Còn chờ người khác bảo vệ mình thì họ cũng đánh mình xong rồi. Cũng chẳng kịp tìm đến ai nữa cả. Ai đến thì cũng là xong rồi”, một phụ nữ bán dâm khác nói.

“Bị quỵt tiền còn nhẹ. Có nhiều chị bị 5-6 tên ma cô đánh đập giữa đường, bao nhiêu người đi qua, khi nhìn những cô gái ăn mặc hở hang, phản cảm... thì nghĩ ngay tới những phụ nữ bán dâm, thế nên họ chẳng thiết can ngăn, thương xót. Nhiều lúc cảm thấy nhục nhã, nhưng từ bỏ nghề thì liệu có cách nào kiếm được việc làm? Nghĩ tới gia đình lại phải nhắm mắt đưa chân...”, người phụ nữ này chia sẻ.

Xin kết thúc câu chuyện bằng lời của một cán bộ dự án làm việc với người bán dâm: “Bản thân họ bị bạo lực thì sức khỏe của họ bị ảnh hưởng. Họ phải điều trị tốn kém về tiền của, tốn kém về kinh tế bản thân và gia đình. Điều này sẽ làm cho dịch vụ y tế của chúng ta thêm nhiều gánh nặng, phải điều trị các bệnh phức tạp và có thể lây lan. Công việc của họ liên quan đến tình dục nên có thể bị lây bệnh và từ đó lại lan ra những người khác, tạo nên gánh nặng cho xã hội”.

Top