Khát vọng ngày về

09/05/2012 16:11

Đang lúc đầu óc rối bời vì mấy năm trời chạy theo chồng tới các bệnh viện chữa căn bệnh thần kinh không đỡ, nghe người ta mách dùng thuốc phiện để chữa, Thanh nhắm mắt nghe theo. Bệnh của chồng có thuyên giảm nhưng Thanh lại lún sâu vào con đường phạm pháp.

 Năm 1999, Thanh bị bắt vì liên quan đến một đường dây ma túy, còn người chồng vì đói thuốc đã chết sau khi lên cơn tâm thần, bỏ lại hai đứa con đang tuổi ăn học bơ vơ. Đó là bi kịch của Thanh, một giáo viên dạy văn của vùng cao xứ Lạng.

Con gái xứ Lạng thường đẹp và tháo vát. Sau nhiều mối tình không thành, Thanh lấy chồng ở tuổi 30 với một chàng trai làm nghề sửa chữa điện tử. Anh tuy nghèo nhưng thật thà, chân thật.

Ngỡ tưởng cuộc sống của chị sẽ êm ả trôi đi như vậy, nhưng số phận thật trớ trêu. Đang lúc vợ chồng Thanh say sưa tận hưởng sự ngọt ngào mà thượng đế ban phát thì tai họa bỗng nhiên ập tới. Một buổi sáng ngủ dậy, chồng chị kêu đau đầu và suốt ngày hôm đó ôm đầu vật vã, uống thuốc giảm đau cũng không đỡ. Anh đi bệnh viện khám, chiếu chụp mà vẫn chưa xác định được nguyên nhân. Chạy khắp các bệnh viện kiểm tra nhưng cuối cùng phát hiện anh bị bệnh liên quan đến thần kinh. Của cải trong nhà có bao nhiêu Thanh đem bán hết để chữa bệnh cho chồng nhưng càng chữa bệnh càng nặng. Lòng người vợ trẻ bồn chồn không yên khi thấy chồng đêm ngày rên rỉ nên nghe ai mách ở đâu có thầy giỏi, thuốc hay, chị đều tìm tới.

Rồi nghe người ta mách, Thanh mua một ít thuốc phiện về cho chồng dùng thử. Không ngờ cả đêm hôm đó anh ngủ ngon lành. Nước da tái ngắt đen sạm vì bao ngày không ăn ngủ được của anh bắt đầu hồng lên, chị khấp khởi mừng thầm nên cứ âm thầm duy trì mua thuốc phiện cho chồng chữa bệnh.

Điều mà chị không ngờ tới là khi bệnh tình thuyên giảm thì cũng là lúc chồng không thể sống thiếu thứ nhựa đen đen có mùi thơm quyến rũ ấy. Những lần không kịp mua hoặc chưa có tiền để mua, anh lại ôm đầu lăn lóc, miệng sùi bọt như sắp chết khiến chị không còn tâm trí để dạy học.

Chồng bệnh, nguồn thu nhập giảm đi đã đành, giờ lại phải có một khoản tiền lớn để mua thuốc phiện cho chồng sử dụng khiến Thanh trở thành con nợ của rất nhiều người. Như mũi tên vuột khỏi dây cung, Thanh trở thành kẻ cùng hội cùng thuyền với bọn buôn bán ma túy lúc nào không biết. Người ta đi buôn ma túy để có tiền hưởng thụ còn chị đi buôn ma túy chỉ để cho chồng chữa bệnh.

Năm 1999, giữa lúc hai con trai đang tuổi ăn học thì Thanh bị bắt. Ngày ra tòa nhận cái án 20 năm tù, Thanh suy sụp khi nhận được tin người chồng vì không được vợ chu cấp “cơm đen” đã chết sau một cơn động kinh.

Kể từ khi Thanh bị bắt, bố mẹ chị vì mặc cảm và xấu hổ đã bỏ nhà đi biệt tích.Bố mất, mẹ vào tù hai đứa con không biết nương tựa vào đâu. Tuy nhiên, số phận cũng không đến nỗi quá khắc nghiệt với Thanh khi hai đứa con chị đều ngoan ngoãn, biết bảo ban, đùm bọc nhau lúc khó khăn. Khi Thanh vào tù,  cậu con trai lớn của Thanh phải nghỉ học để đi làm nuôi em. Hàng ngày cháu ra chợ Đông Kinh, thành phố Lạng Sơn, ai thuê gì làm nấy, miễn là có tiền để hai anh em sống qua ngày. Sau nhiều năm lăn lộn, con trai lớn của Thanh đã kiếm được một chỗ bán hàng ở chợ. Còn cháu thứ hai đã là Đại học Nông lâm Thái Nguyên.

Cô giáo Thanh trong trại giam Thanh Phong (trại 5).

Do có trình độ sư phạm, sau khi vào “trại 5” cải tạo, Thanh được thu xếp làm giáo viên dạy xóa mù chữ cho các phạm nhân. Hết khóa học Thanh lại về phân trại làm may. Được trở lại đúng nghề của mình, Thanh rất vui. Bao nhiêu tâm huyết, chị dồn hết vào việc dạy chữ cho “đồng nghiệp” nhưng mỗi khi đứng trên bục giảng, nghe các “học trò” tóc đã hoa râm, ê a đọc bài, chị lại nước mắt lưng tròng nghĩ về những ngày tháng đa đoan. Thanh mong chóng có ngày trở về, quyết tâm làm lại từ đầu cuộc đời lương thiện.

Top