Đứng lên từ quá khứ - Kỳ 3: Hy vọng một ngày mai tươi sáng

06/04/2015 10:25

Có lẽ Q sẽ mãi ở trong cái vòng tròn luẩn quẩn nghiện-cai-tái, nếu không có một sự việc xảy ra đã khiến anh phải suy nghĩ nhiều. Nó đã khiến Q thay đổi, khơi dậy chút lương tri còn sót lại trong tâm hồn đã chai sạn của anh.

Ảnh minh hoạ

Đó là lần ba anh được chuyển lên một bệnh viên chuyên khoa ở Hà Nội để làm xét nghiệm lần cuối xem có thể phẫu thuận được khối u đó hay không. Vì bận công việc không thể đi cùng ba được nên lần này mẹ anh muốn anh đi cùng để tiện cho việc chăm sóc ba khi cần. Tất nhiên với đạo làm con, anh không thể từ chối nhưng không quên vòi vĩnh mẹ ít tiền để mua ma túy trong những ngày theo ba mẹ lên viện.

Trong những ngày sống gần ba, có thời gian trò chuyện với ba như hai người đàn ông, được nghe những lời tâm tư, nhắn nhủ của một người từng trải, giúp anh thấm thía nhiều điều. Ba nói với anh về “sinh - lão - bệnh - tử”, về đạo làm người và chân lý sống. Q nhớ lại, khi đó ba nói chuyện với anh giống y như một vị thuyết pháp đang giảng đạo về đời cho các đệ tử của mình. Anh bị cuốn vào những câu chuyện của ba chẳng khác nào một con chiên ngoan đạo chăm chú hướng về đức Chúa.

"Và trên khuôn mặt khắc khổ của ba thoáng lên một nét vui mừng khi ông thấy tôi chăm chú lắng nghe. Ba nói rằng nếu như tôi có thể thay đổi, có thể làm lại cuộc đời mình thì căn bệnh ung thư kia của ba cũng không là gì hết, ba sẽ sống vui vẻ thảnh thơi nếu tôi có cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Bỗng dưng lòng tôi dâng ngập một nỗi niềm thương cảm với ba. Tôi không dám thể hiện bằng lời nói nhưng từ lúc đó tôi tự hứa với lòng mình rằng sẽ sống sao cho nhưng lời ba dạy không là vô ích”, Q kể.

"Khi những xét nghiệm cuối cùng đã hoàn thành, các bác sĩ nói rằng tỉ lệ thành công của ca phẫu thuật chỉ 30% nên gia đình hãy suy nghĩ cho thật kỹ trước khi làm phẫu thuật", Q kể. Chẳng hiểu sao khi nghe những lời của vị bác sĩ đó bỗng dưng anh cảm thấy hụt hẫng lạ lùng. Nhưng dường như ba đã nhận ra điều đó, ngay lập tức ba trấn an anh bằng ánh mắt trìu mến, thân thương và nói với anh rằng, chỉ cần anh biết vươn lên, sống cho thật tốt thì đó chính là liều thuốc quý giá để giúp ba chống trọi lại với căn bệnh ung thư quái ác kia.

Và ngay trong ngày từ bệnh viện về nhà, Q đã bày tỏ tâm nguyện của mình với ba mẹ, mong ba mẹ giúp anh quay trở lại với Trung tâm cai nghiện.

“Thực sự tôi thấy nhẹ nhõm, thanh thản hơn. Không cám dỗ, không ma túy, tất cả những gì tôi đang tận hưởng là bầu không khí an lành, một khoảng trời xanh bao la và hi vọng… Tôi thấy mình đầy sức sống!”, Q nhớ lại quyết tâm của mình khi đó.

Đúng là “tư tưởng không thông vác bình tông không nổi”. Nhưng một khi tư tưởng đã được đả thông thì mọi việc đều trở nên dễ dàng. Hàng ngày, ngoài thời gian sinh hoạt và học tập, thời gian còn lại Q dành hết thời gian tâm trí của mình vào những việc mà thầy cô giao cho. Q làm việc miệt mài, hăng say với mục tiêu sẽ hoàn thành một cách tốt nhất. Q đã không còn bị ám ảnh bởi ma túy. Thay vào đó, anh có được một tinh thần lạc quan, hứng khởi mà Q đã tưởng rằng mình không thể nào có lại được nữa.

Những lúc rảnh rỗi, Q thường đọc sách để mở rộng thêm kiến thức về các lĩnh vực trong cuộc sống. Những đêm khó ngủ Q thường nghĩ đến gia đình, nghĩ về ba mẹ, nghĩ về ngày mai với một mơ ước giản đơn là sẽ trở về quê hương, dựng xây lại cuộc đời mình, tìm một tình yêu để sống một cuộc đời hạnh phúc.

Cứ hai tháng một lần, Q lại hồi hộp mong ngày thăm gặp gia đình để được nói chuyện với mẹ. Ba anh, vì bệnh ngày một nặng hơn, đi lại khó khăn nên chỉ cố gắng thăm Q được một lần duy nhất.

Mỗi lần gặp mẹ, Q luôn rất vui khi được mẹ động viên, khích lệ. Q cũng chia sẻ với mẹ những vui buồn trong quá trình học tập, rèn luyện của mình và không quên gửi lời hỏi thăm và động viên đến ba.

“Khi nhìn thấy mẹ cười, tôi biết rằng những gì tôi đang làm khiến mẹ vui. Và tất cả những điều đó là nguồn động lực giúp tôi càng thêm quyết tâm tu dưỡng. Nếu không có tình yêu thương bao la như trời biển của ba mẹ thì không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao? Thực sự, trong những ngày tháng vừa qua, được học tập, lao động và rèn luyện, tôi đã vững tin hơn rất nhiều. Khoảng thời gian được sống vui vẻ, bình yên đã cho tôi thấu hiểu nhiều điều về ý nghĩa cuộc đời cũng như tình cảm con người để từ đó tôi biết làm thế nào phấn đấu, vươn lên”, Q kể trong xúc động.

Ngày hôm qua cuộc đời Q tưởng chừng như đã đặt dấu chấm hết bởi những màu đen tối. Nhưng hôm nay tất cả đã sáng bừng lên nhờ có niềm tin và sự nỗ lực không biết mệt mỏi của bản thân anh. Có lẽ giờ Q vẫn chưa thực sự đủ can đảm để nói về một ngày mai tươi sáng nhưng anh biết rằng những gì anh đang làm ngày hôm nay chính là thành quả mà ngày mai anh sẽ được đón nhận.

Top