Lấy nông trại để 'thuần dưỡng' những người lầm lỗi ở Đức

15/01/2020 10:22

hoạt nhìn, Fleckenbühl, cách thành phố Frankfurt của Đức chừng 100km, giống như bất kỳ trang trại bình thường nào khác. Mọi người đều luôn chân luôn tay từ chặt gỗ, làm ruộng, vắt sữa bò đến khuấy phô mai và thu hoạch nông sản. Nhưng một khi đã tiếp xúc với các thành viên tại đây, người ta mới biết, vận hành trang trại là những người từng nghiện ma túy và phạm tội. 106 con người này, già nhất là 91 tuổi đến từ khắp nơi trên nước Đức, với một mục tiêu: Thoát khỏi nghiện ngập.

Với những người mới đến, quá trình cai nghiện không hề dễ dàng. Nó đòi hỏi sự quyết tâm của bản thân, làm việc chăm chỉ và tuân theo các quy tắc nghiêm ngặt. Ở đây không có bác sĩ, nhà tâm lý học, hoặc nhà trị liệu. Trên thực tế, cư dân chính là những nhà trị liệu của chính họ, sử dụng kinh nghiệm để giúp đỡ người khác. Những người chăm sóc và thậm chí cả quản lý ở trang trại Fleckenbühl đều từng trải qua điều đó.

Việc cai nghiện cũng không theo đơn thuốc và thực hiện 3 quy tắc rất đơn giản: không ma túy, hút thuốc và bạo lực. Bất cứ ai vi phạm những điều này phải rời đi. Chỉ cần hút 1 điếu thuốc, uống một ngụm rượu và cơ hội sống tốt hơn ở nông trại đã kết thúc.

Đồng cảnh ngộ nên dễ hiểu nhau

Janosch đang học để trở thành một nông dân. Người đàn ông 32 tuổi kể về những năm tháng tuổi trẻ đầy biến động của mình: “Tôi đã sử dụng ma túy rất nhiều và uống rất nhiều. Tôi thường xuyên trèo lên mái nhà để đột nhập vào nhà người khác. Sự hồi hộp khi làm những điều cấm kỵ khiến tôi cảm thấy thú vị hơn. Nhưng hơn 6 năm tù, tôi nhận ra đó là một sự lãng phí tiền bạc cho nhà nước và lãng phí thời gian đối với bản thân”.

Nói về hệ thống nhà tù, Janosch cho rằng các tù nhân không ai học cách suy nghĩ hợp lý để thoát ra, để biết cách sống bình thường trở lại nhưng ở đây, thiên nhiên và động vật làm anh bình tĩnh lại. “Nếu tôi tức giận, tôi vuốt ve lũ gia súc hay chặt gỗ, một lúc sau mọi thứ tan biến”.

Robert, 25 tuổi từng sử dụng ma túy đá nhiều năm nay tìm được nguồn vui từ chăm sóc gia súc

Henry, 19 tuổi mới vào trang trại được 3 tháng, cũng có một tuổi thơ dữ dội và mơ ước một cuộc sống tốt hơn. Ước mơ của cậu là có được một công việc, thi lấy bằng lái xe, chuyển đến một căn hộ với bạn gái và sống một cuộc sống bình yên. Trước đây, Henry biết nhiều loại ma túy, các cảnh sát địa phương và góc phố. Cậu ta sống lang thang vô gia cư trong 2 năm cho đến khi nhờ bố mẹ đưa đến Fleckenbühl.

Mọi loại hình cai nghiện mà Henry từng trải qua trước khi tới Fleckenbühl đều thất bại. “Thật quá thoải mái, có quá nhiều thời gian và quá ít việc để làm - cảm giác như một kỳ nghỉ. Khi đang điều trị, tôi bắt đầu dùng ma túy trở lại, do các đại lý ở nhà rủ rê. Điều này không có gì lạ bởi chúng tôi được phép sử dụng điện thoại di động mọi lúc!”.

Thế nhưng ở Fleckenbühl, Henry thích một điều là mọi người ở đây đều biết nguyên nhân cai nghiện không thành. “Các giáo sư hiểu sách giáo khoa, nhưng họ không biết gì về cuộc sống thực sự của ma túy”, chàng trai 19 tuổi nói. Thay vào đó, những người nghiện ở đây hiểu rằng trị liệu thành công có nghĩa là học cách sống một lần nữa: chỉ đơn giản là làm việc, ăn, ngủ và tự tìm niềm vui trong cuộc sống hàng ngày.

Vượt qua thử thách

Để được chấp nhận tại Fleckenbühl, không cần phải nộp đơn, nộp tiền mà được đưa vào danh sách chờ hoặc thậm chí có bảo hiểm y tế. Mọi người đều được chấp nhận. Henry nhớ lại, khoảnh khắc đầu tiên “nhập trang trại”, cậu hoàn toàn bị tước điện thoại di động, quần áo, tiền bạc, mọi thứ đều được cất vào két. Bước tiếp theo, họ vào tắm nước đá lạnh và được đưa về một trong nhiều chiếc giường tầng có sẵn trong một phòng chung lớn. Trong 3 tháng đầu tiên, người mới chịu trách nhiệm về tất cả các công việc liên quan đến vệ sinh: dọn bàn, rửa bát đĩa, quét hành lang, giặt đồ, đổ rác và dọn nhà vệ sinh.

Không liên lạc với bên ngoài: không có internet, không kết nối điện thoại và cũng không cho phép người thân… đó là cách “giải độc kỹ thuật số” hoàn hảo. Ý tưởng của việc làm này là trước khi làm hài lòng người khác, bạn phải học cách làm hài lòng chính mình.

Càng tỉnh ngộ lâu, những thành viên trong trang trại càng nhận được nhiều “quyền lợi” hơn cho điều ấy. Sau nửa năm, họ nhận được 20 USD tiền tiêu vặt trong tháng. Sau 12 tháng, họ được đón gia đình tới thăm và một kỳ nghỉ ngắn có giám sát. Sau 2 năm, họ có cơ hội ra ở riêng.

Mọi người có thể ở lại miễn là họ muốn. Henry mới bắt đầu học làm đầu bếp và muốn ở đây ít nhất 3 năm. Max cũng muốn trở thành một đầu bếp. Bạn gái của anh, Nicole, gần đây cũng đến trang trại nhưng phải bỏ lại cô con gái 10 tuổi cho ông bà. Cảnh sống xa nhau không dễ dàng nhưng cô hy vọng sẽ sớm đưa con gái đến trang trại để “gia đình nhỏ” được đoàn tụ.

Một gia đình nhỏ khác, Angy và cậu con trai 7 tuổi Lejan, cũng đang sống cùng nhau ở nông trại. “Cùng lúc nuôi con, nghiện ma túy và vẫn làm việc khiến tôi không thể chịu nổi, vì thế Lejan được trung tâm bảo trợ trẻ em đưa đi. Nhưng sau đó tôi đã chiến đấu như một con sư tử để đòi con lại, và giờ đây ở Fleckenbühl, tôi đang học cách sống một lần nữa nhưng cũng là một người mẹ tốt. Tôi có một phòng đơn tuyệt đẹp, con có phòng riêng bên cạnh và tôi được đào tạo để trở thành một nữ nhân viên bán hàng”, Angy kể. “Năm xa con trai tôi là thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy rất tự hào”.

Angy từng bị tước quyền nuôi con do nghiện ngập nhưng hiện giờ sống vui vẻ trong nông trại cùng con trai

Học cách làm lại cuộc đời

Hầu hết 106 người ở trang trại Fleckenbühlers có thể tự trang trải qua công việc riêng của họ. Thu nhập khác đến từ các khoản phụ cấp quốc gia, quyên góp và tiền từ tòa án.

Một ngày trung bình ở trang trại khá vất vả. Các thành viên thức dậy lúc 6h sáng và làm việc cho đến tối. Họ có vài bữa ăn đạm bạc trong ngày và đến 9h tối phải ở trên giường. Mọi người phải đúng giờ, cạo râu và tắm rửa. Bất cứ ai không đúng giờ phải làm thêm vào ngày hôm sau.

Nhưng mọi người đều quen với lịch trình. Sebastian, 34 tuổi, đang được đào tạo để trở thành một thợ làm phô mai, thích thức dậy vào lúc bình minh. “Kể từ khi đến Fleckenbühl, tôi đã chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Tôi thích thức dậy lúc 5h30 để khuấy phô mai. Khi nào rời trang trại, tôi muốn đến Thụy Sĩ để làm việc tại một cánh đồng cỏ trên núi Alps và tiếp tục niềm đam mê làm phô mai”.

Simon, người đã ở tù 4 năm, cũng thích một cuộc sống kỷ luật. Simon nhận ra rằng công việc ở nông trại làm cho con người ta kiệt sức và phải tận dụng hết thời gian sao cho không thể lãng phí. “Tôi không phải là một con số ở đây. Tôi là một con người có công việc, luôn có việc phải làm, thậm chí chẳng còn năng lượng để làm những việc không tốt. Vào chủ nhật, tôi dành thời gian cho mình với những người khác. Không có thời gian để quay lại những thói quen xấu”.

Fleckenbühl là nơi đào tạo 12 ngành nghề khác nhau, cho những con người có quá khứ tội lỗi 12 cơ hội để làm lại cuộc đời. Christoph, 20 tuổi, muốn kinh doanh nhà hàng nói: “Trước đây, tôi không thể đi dự một sự kiện mà không dùng ma túy. Điều trị cai nghiện đối với tôi là địa ngục và thực sự vô ích. Nhưng Flecknbühl đã biến tôi thành người một lần nữa. Tôi đang tự mình làm việc và vẫn nhận ra cuộc đời đáng sống”, Christoph nói. “Tôi đến phòng tập thể dục 2 lần một tuần và chạy bộ mỗi tuần một lần. Tôi thậm chí còn hẹn hò với một cô gái!”, thanh niên này cười, cảm thấy thích thú với viễn cảnh có thể trở lại cuộc sống “bình thường”.

Đó là một cộng đồng được công nhận ở miền Trung nước Đức mà thành viên là những người từng nghiện ma túy, phạm tội và đều đến nông trại một cách tự nguyện với hy vọng có một cuộc sống tốt hơn. Không cần đơn xin nhập học, thời gian chờ đợi hoặc đóng lệ phí, bất kỳ ai cũng được Fleckenbühl chào đón, nhưng phải tuân thủ 3 quy tắc nghiêm ngặt: không uống rượu, không hút thuốc và không có bạo lực. Ở cộng đồng này, các thành viên có thể ở lại tùy ý muốn, có người ở lại nhiều năm và lập gia đình tại đây.

Top