Virut HIV... chỉ là con rồng nhỏ

26/09/2012 17:00

Con mong muốn những người nhiễm HIV, chỉ xem con virut đó là một con rồng nhỏ, một con rồng nhỏ trong máu, một phần của cuộc sống mà Thượng đế đã ban cho họ. Với cộng đồng con mong muốn một sự cảm thông, đồng cảm với những người có H.

Gửi mẹ…

Con viết lá thư này cho mẹ khi con đã trở thành một tình nguyện viên của nhóm tuyên truyền về HIV cộng đồng, khi con đã là cầu nối giữa cộng đồng và những người có H. Con nhớ như in cái ngày con thông báo với mẹ là con được tuyển vào đội tình nguyện tuyên truyền HIV cộng đồng, mẹ sợ hãi nhiều hơn là sửng sốt. Con biết, mẹ sợ con viut HIV đó sẽ làm hại con trai của mẹ, mẹ sợ vì căn bệnh đó được người ta gọi là đại dịch, là căn bệnh thể kỷ. Mẹ mắng con, kiên quyết không cho con tham gia công việc đó, mẹ nằng nặc nếu con không từ bỏ công việc đó, mẹ sẽ đi tàu ra tận nơi để nói chuyện với con. Thật sự lúc đó con sợ mẹ, nhưng con thấy được ý nghĩa của công  việc này mẹ ạ. Và con đã nói dối mẹ, nói dối rằng con sẽ không tham gia công việc đó, mẹ đừng lo lắng cho con.

Con tham gia công việc này vì con không sợ con virut đó. Con đã không còn sợ khi đến gần những người có H nữa. Một lần, con đã tình cờ đọc được bức thư của một người mẹ bị nhiễm HIV gửi cho con trai mình, chị ấy đã nói với đứa con rằng chị đang sống với một con rồng nhỏ HIV trong máu và mỗi khi con rồng đó nghịch, chị sẽ bị ốm. Chị không muốn đứa con của mình phải có nỗi sợ hãi về bệnh tật, phải kinh sợ khi người mẹ của mình bị như thế. Người mẹ không muốn con mình có bất cứ một ý nghĩ, hay sự mặc cảm nào về bản thân.

Chính vì lý do đó mẹ ạ, chính vì những bệnh nhân nhiễm HIV đã xem nó là một con rồng nhỏ, nên nó đã không còn đáng sợ đối với con nữa. Và con thấy mình nên làm một điều gì đó, để có thể giúp cho mọi người nhìn nhận HIV cũng chỉ là một con rồng nhỏ đang sống trong máu mà thôi. Khi đọc bức thư, con cảm nhận được đó là một tình yêu thương bao la của một người mẹ, một tình yêu quá lớn để cho người phụ nữ đó đủ sức mạnh chống chọi với căn bệnh HIV và nhẹ nhàng nói với đứa con trai là đang có một con rồng nhỏ HIV sống trong máu của mẹ.

Con đã nói dối mẹ, hiện con vẫn tiếp tục tham gia công việc tuyên truyền về HIV cho cộng đồng. Đến bây giờ đã hơn một năm con tham gia công việc này, con vẫn là chiếc cầu nối cho những người có H đến gần hơn với cộng đồng. Trong một năm đó, con đã được gặp nhiều người có H. Con đã trò chuyện, đã tìm hiểu về nhiều cảnh đời, con hiểu rõ hơn rằng không phải ai bị nhiễm HIV cũng là người xấu đâu mẹ ạ. Họ có những hoàn cảnh riêng, những nguyên nhân riêng dẫn họ đến với căn bệnh thế kỷ này.

Con sẽ kể cho mẹ nghe về công việc của con nhé: con tuyền truyền cho cộng động có cái nhìn đúng đắn hơn với căn bệnh HIV, các con đường lây nhiễm của căn bệnh này và cách phòng tránh; con gặp gỡ những người có H, tìm hiểu những tâm tư nguyện vọng của họ để cùng giúp đỡ họ; con còn gặp cả những em bé vừa sinh ra đã bị nhiễm HIV. Những em bé không được đến trường vì sự kì thị và phân biệt đối xử, những ánh mắt ngây thơ của các em làm con không thể đứng nhìn được, nó thúc đẩy con phải làm một điều gì đó, dù rất nhỏ. 

Nếu thật sự hiểu họ, mẹ sẽ thấy họ cũng như những người bình thường. Họ cũng muốn được xã hội quan tâm, cũng mong muốn được cống hiến cho xã hội và điều con thấy ý nghĩa hơn cả là họ cũng mong muốn có được một gia đình hạnh phúc giống như gia đình mình đấy mẹ ạ.

Mẹ thân yêu, con viết bức thư này cho mẹ trong một ngày đông lạnh nhưng con cảm thấy thực sự ấm áp vì con đang được làm những công việc ý nghĩa, được cống hiến và đóng góp cho xã hội và hơn cả là con có mẹ bên cạnh, luôn yêu thương và chăm sóc cho con. Nhưng mẹ ạ, con mong mẹ hiểu hơn nữa về con trai mẹ và những điều ý nghĩa mà con trai mẹ đang làm và hãy tự hào về con, mẹ nhé.

Còn con, trước hết con mong muốn nơi những người có H một niềm tin, một niềm tin để giúp họ vững vàng hơn trong cuộc sống, để họ có thể đối mặt với những khó khăn mà không nản lòng. HIV nó không đáng sợ như mọi người vẫn nghĩ, những người nhiễm HIV lại càng không phải như thế. Sự cảm thông đó quý hơn bất cứ thứ gì, nó không đo đếm được bằng hình bằng khối, nhưng nó đo đếm được bằng niềm vui, hạnh phúc của những người có H khi được cộng đồng cảm thông chia sẻ. Hãy tin và tự hào về con mẹ nhé!

Cao Minh Chiến

 

Bài dự thi đạt giải nhất cuộc thi “Thư gửi con rồng nhỏ” do Trung tâm nghiên cứu và truyền thông vì sự phát triển bền vững (CSD) tổ chức.

Top