Sức sống kỳ diệu của cô bé nhiễm HIV

19/02/2018 08:33

Bị bố mẹ bỏ rơi, sống xa gia đình nhưng các trẻ nhiễm HIV vẫn được các bố, mẹ ở trung tâm chăm sóc chu đáo và tận tình.

Nhìn cô bé Chu Phương Ngọc (17 tuổi) xinh xắn, vui vẻ, chơi đùa cùng bạn bè, không ai nghĩ em là đứa trẻ nhiễm HIV. Cách đây 9 năm, khi đang đi lang thang trên đường, Chu Phương Ngọc được mọi người đưa tới Cơ sở cai nghiện ma túy số 2 Hà Nội để chăm sóc.

Theo cô Nguyễn Thị Minh, Phòng chăm sóc nuôi dưỡng trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt, Cơ sở cai nghiện ma túy số 2 Hà Nội, cháu Phương Ngọc được xe ô tô đưa lên Trung tâm cách đây 9 năm. Lúc đó, Phương Ngọc mới 8 tuổi và chỉ nặng 7 kg.

“Lúc đó, ai nhìn thấy Phương Ngọc cũng cảm giác sợ. Khi vào trung tâm, bé chỉ ăn cháo và chỉ chịu ăn khi nửa đêm", cô Minh nói.

Sức sống kỳ lạ của cô bé HIV 8 tuổi 7 kg người như con cóc ghẻ giờ đã là thiếu nữ.

Phương Ngọc (áo đen), Thùy Dương (áo xanh) giờ đã khôn lớn

Cô Minh chia sẻ thêm: “Lúc đó, tôi nhìn thấy cháu và không dám nhận nuôi. Tôi nói với chị Phương (Giám đốc Trung tâm lúc đó) về việc này, do bé quá yếu, suy dinh dưỡng nặng, người ghẻ lở, không ai nghĩ cháu có thể sống được lâu”.

Bên cạnh da bị ngứa, bé Phương Ngọc còn thường xuyên bị tiêu chảy, nên việc chăm sóc rất vất vả. Để điều trị bệnh ngoài da cho cháu Phương Ngọc, các mẹ ở Trung tâm đã phải áp dụng mọi cách để tắm cho bé.

“Mỗi ngày cháu Phương Ngọc phải tắm hai lần trưa về chiều. Mỗi khi các mẹ cọ vào người, từng mảng da bong tróc ra như vảy nến”, cô Minh cho biết.

Nhờ sự chăm sóc hết lòng của cán bộ, trong tháng đầu tiên, bé Phương Ngọc đã lên được 2 kg. Bây giờ, Phương Ngọc có sức khỏe ổn định và xinh đẹp.

Những số phận “éo le”

Sau khi trò chuyện với cô Minh, chúng tôi tìm đến ngôi nhà Hoa Mai - nơi em Phương Ngọc đang sinh sống. Em khá rụt rè khi nói chuyện với người lạ. Trong suốt cuộc nói chuyện, em luôn cúi đầu nhìn xuống.

Khi hỏi về bố, mẹ, Phương Ngọc cho hay, em không biết bố là ai nhưng vẫn còn nhớ mẹ. Lúc em còn nhỏ ở cùng mẹ, nhưng mẹ thường đi làm đêm đến sáng mới về.

“Con không muốn biết cha mẹ là ai và cũng không cần tìm kiếm. Bởi vì, họ sinh ra nhưng đã bỏ rơi con”, Phương Ngọc nói trong nước mắt. Phương Ngọc tâm sự bản thân ước mơ sẽ trở thành một chiến sĩ công an để có thể giúp đỡ với mọi người.

Cũng là trẻ mồ côi như Phương Ngọc là trường hợp của em Nguyễn Thùy Dương (16 tuổi). Trước đây, Thùy Dương sống ở làng trẻ SOS Thanh Hóa. Năm 12 tuổi, em mới biết mình mang căn bệnh “thể kỷ”.

“Sinh ra con đã là trẻ mồ côi. Khi con biết nhiễm HIV đã được chuyển tới Trung tâm 2. Con sống ở đây từ lúc 12 tuổi cho đến bây giờ. Cuộc sống của con ở đây được các mẹ chăm sóc rất tốt và được cho ăn học đàng hoàng”, Thùy Dương chia sẻ

Trong mấy ngày Tết, Dương vẫn rất vui vẻ vì được các cô chú ở trung tâm chăm sóc chu đáo. Dương mong muốn sẽ trở thành một MC chuyên nghiệp.

Dương và Phương Ngọc đã có cuộc sống vui vẻ ở trung tâm nhưng vẫn rất ít nói và không cởi mở với người ngoài. Bản thân các em luôn cảm thấy buồn vì mang trong mình suy nghĩ bị bỏ rơi… Mặc dù, thiếu thốn tình cảm người thân, nỗi đau bệnh tật nhưng các em nhiễm HIV tại Trung tâm vẫn luôn cố gắng học tập để thực hiện được ước mơ của bản thân.

(Tên nhân vật đã được thay đổi)
Top